Đêm Của Bệ Hạ Novel (Hoàn Thành) - Chương 13
Aran ngồi yên với gương mặt cứng đờ, cúi gằm xuống. Dù chẳng muốn, nàng vẫn phải xuất hiện ở những buổi tiệc thế này. Một tiếng thở dài khẽ thoát ra, nhẹ đến mức chẳng ai nghe thấy.
Bữa tiệc hôm nay được tổ chức để kỷ niệm một năm ngày nàng lên ngôi. Quy mô không bằng tiệc Quốc khánh, nhưng vì nàng là nhân vật chính, rời đi giữa chừng là điều không thể.
Dù không quá lớn, sảnh tiệc vẫn đông nghẹt quý tộc. Họ thay nhau gửi lời chúc mừng ngọt ngào nhưng giả tạo đến Hoàng đế, ánh mắt lại luôn len lén tìm kiếm bóng dáng Đại công tước Roark ở đâu đó.
Aran giả vờ không để tâm, đáp lại những lời chúc xã giao và nhấp một ngụm rượu. Nàng vốn không giỏi uống, nhưng hy vọng chút men say sẽ giúp mình dễ chịu hơn. Thế nhưng đầu óc chỉ thêm quay cuồng. Cuối cùng, nàng đặt chiếc ly rượu xuống bàn, rượu vẫn còn hơn nửa.
Đã từng có một thời, khi còn bé dại, nàng khẩn khoản xin Tiên hoàng cho dự những buổi tiệc thế này. Nhưng giờ đây, chúng chẳng khác gì một hình phạt. Những ngày tháng nàng hồn nhiên thay vài bộ váy, vui vẻ khiêu vũ suốt bữa tiệc giờ xa vời như một giấc mơ không còn chạm tới.
Bộ váy nàng đang mặc là một thiết kế lỗi thời, màu xanh lục ảm đạm và cổ cao che kín cổ. Tay nàng đeo găng tay, che kín toàn thân trừ mặt. Mặc dù đã cuối xuân, thời tiết khá nóng để mặc một chiếc váy như vậy, nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác vì toàn thân đầy vết tích do Đại công tước để lại. Aran kéo chiếc găng tay lưới đen, che đi một chút cổ tay đang lộ ra.
“Bệ hạ.”
Aran ngẩng đầu khi nghe thấy giọng quản gia. Nàng mới nhận ra tất cả các quý tộc đều đang nhìn nàng.
“Bài nhảy đầu tiên phải do Bệ hạ thực hiện.”
Quản gia nói.
“Đừng bận tâm đến ta.”
“Nhưng nếu Bệ hạ không nhảy, những người khác cũng không thể nhảy được.”
“À…”
Aran đưa mắt nhìn quanh, gương mặt thoáng lộ vẻ lúng túng. Không có Hoàng phu bên cạnh, nàng buộc phải chọn một người trong số các quý tộc để cùng khiêu vũ, nhưng lại chẳng biết nên chọn ai. Những người xung quanh cũng đã nhận ra sự do dự ấy, họ chỉ im lặng nhìn nhau, ánh mắt xen lẫn cảnh giác và dò xét.
Vị trí của nàng lúc này thật nhạy cảm. Sau vụ thuế má, sự ủng hộ của các quý tộc dành cho Hoàng đế đã giảm xuống mức thấp nhất. Thế nhưng chiếc ghế Hoàng phu bỏ trống lại khiến không ít người âm thầm nhòm ngó. Dù là một động thái xã giao, bất kỳ lựa chọn nào của nàng cũng có thể bị suy diễn. Chính vì thế, mỗi bước đi, mỗi ánh mắt của Aran đều trở thành một bài toán khó xử.
“Nếu người không ngại, hãy nhảy với ta đi.”
“Vâng?”
Vị quản gia vốn hiếm khi bộc lộ cảm xúc, ngạc nhiên hỏi lại.
“Ta đùa thôi.”
Aran khẽ cười và đứng dậy. Ai là bạn nhảy cũng không quan trọng, nàng chỉ muốn chọn một người ở gần nhất, khiêu vũ để kết thúc tình huống khó xử này. Hắn thấy Công tước Silas đang đứng cách đó không xa.
Cuối cùng, người xử lý ý kiến của phe đối lập là Đại công tước, nhưng Công tước chỉ đơn thuần giúp đỡ nàng. Đây là cơ hội tốt để cảm ơn hắn.
Ngay khi Aran định đến gần hắn, ai đó đã nắm lấy tay nàng.
“Bệ hạ đi đâu vậy?”
Đại công tước Roark nhìn nàng với vẻ mặt kỳ lạ.
“Nếu Bệ hạ chưa có bạn nhảy, liệu có thể khiêu vũ với ta không?”
Đại công tước Roark quỳ một gối, hôn lên tay nàng. Môi hắn nóng bỏng chạm vào mu bàn tay nàng, ngón tay hắn lướt nhẹ vào cổ tay. Aran vô thức gập ngón tay lại. Đôi mắt đỏ rực khó đoán của hắn nhìn chằm chằm vào nàng.
Những quý tộc trẻ tuổi đang nhòm ngó vị Hoàng đế độc thân ngay lập tức mất hết ý chí khi Đại công tước Roark xuất hiện. Một khi hắn đã ra mặt, sẽ không ai dám nhảy với nàng. Aran hiểu rõ điều đó và miễn cưỡng gật đầu. Bề ngoài, đó không phải là một cặp đôi kỳ lạ. Aran là chủ nhân của Đế quốc, và Đại công tước là người đàn ông cao quý nhất. Hơn nữa, hắn gần như là đồng minh duy nhất của Hoàng đế.
Bình luận gần đây