Gửi Đến Người Sẽ Hủy Diệt Ta Novel (Hoàn Thành) - Chương 225
Ngay khi Philip mở to mắt, Seria lấy ra một vật trông như mặt nạ từ trong túi và đeo lên. Gã còn chưa kịp hỏi cô đang làm gì thì cánh cửa tủ quần áo bất ngờ bật mở.
Một tiếng tách khẽ vang lên.
Một quả cầu nhỏ tròn lăn ra, nhanh chóng lăn đến ngay trước chân Philip.
Là bom sao?
Philip giật mình định lùi lại, nhưng nắp quả cầu đã bật mở. Một lượng lớn bột màu trắng phụt ra, tựa như một bao bột mì bị nổ tung.
BÙM!
“Chết tiệt…!”
Không khí trong phòng lập tức trở nên mịt mù. Philip đưa tay áo che mũi miệng và theo phản xạ kích hoạt năng lực của mình.
Gã tin kẻ tấn công chắc chắn là một Masaka, vậy mà năng lực vô hiệu hóa của gã lại chẳng có tác dụng. Điều đó cũng dễ hiểu, bởi thứ bên trong quả cầu không phải ma thuật hay khí độc, mà là thuốc ngủ nguyên chất.
Một lượng khủng khiếp, đủ sức hạ gục cả một con voi.
Phải rời khỏi đây, ngay lập tức!
Mới chỉ hít vài hơi, đầu óc gã đã quay cuồng đến mức buồn nôn, tay chân tê rần không nghe lời. Qua lớp mặt nạ thủy tinh, ánh mắt Seria nhìn gã chăm chăm, lạnh lẽo đến rợn người.
Philip loạng choạng hướng về phía cửa. Khả năng thể chất vượt trội của Masaka lần này lại chẳng đem đến lợi thế nào cả.
Bởi vì trong rượu vang, Seria đã cho thêm thứ thuốc tê liệt khác.
“Hộc… hộc…”
Gã va vào đồ đạc khắp phòng, suýt ngã mấy lần, rồi cố nắm lấy tay nắm cửa.
Đúng lúc ấy, một chiếc roi từ đâu vụt tới, quất mạnh vào mu bàn tay gã.
Một tiếng chát sắc lẹm vang lên.
Da thịt bị rạch toạc, nhưng dưới tác dụng của thuốc, Philip chỉ cảm thấy một cú đau nhẹ, mơ hồ và nặng nề như bị đánh bằng vật cùn.
Tình hình đang thực sự tồi tệ. Gã chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ bị tập kích ngay trong cung điện.
Ngay cả một con kiến cũng không thể lọt vào đây. Bằng cách nào mà họ…
Câu hỏi còn chưa kịp kết thúc trong đầu thì luồng thuốc mạnh mẽ đã lan khắp tứ chi, nuốt chửng cả suy nghĩ của gã.
“Uộc… ọe!”
Philip nôn bọt trắng lẫn rượu vang xuống sàn rồi ngã vật ra. Mái tóc nâu và khuôn mặt trắng trẻo vốn luôn được giữ sạch sẽ giờ đã bê bết chất nôn.
Chellos quan sát, xác nhận Philip đã hoàn toàn bất tỉnh rồi mới thu roi lại. Hắn nhấc nửa thân trên của gã lên và ra hiệu cho Seria.
“Giúp tôi một tay.”
Tiếng Chellos vọng qua lớp mặt nạ khiến Seria như bừng tỉnh. Cô khẽ bước tới, cảm giác như cảnh tượng trước mắt là một cơn mộng không thật.
Philip, kẻ luôn ngạo nghễ nhìn xuống cô, giờ lại nằm gục dưới chân cô. Nhưng đó là sự thật. Trọng lượng từng đợt đung đưa của đôi chân hắn trong vòng tay cô đã khiến cô bừng tỉnh.
Họ vượt qua Lucy đang bất tỉnh trong lối đi bí mật và thoát ra ngoài. Khi chui khỏi cửa thoát nối với hệ thống cống ngầm ven sông, đồng đội của họ đã chờ sẵn.
“Hú, thành công rồi!”
Florance vỗ tay như thể tán thưởng chiến công của cả nhóm. Với cánh tay cơ bắp chẳng hợp chút nào với đôi cánh phát quang, hắn thản nhiên nhấc bổng Philip lên và vác lên vai.
“Từ giờ để tôi vác. Đại ca chắc chắn sẽ vui lắm.”
“Cảm ơn vì đã giúp đỡ.”
Chellos, vừa thoát khỏi phần việc nặng nhọc, tháo mặt nạ và thở dài một hơi. Hắn hiểu rõ tầm quan trọng của nhiệm vụ này hơn ai hết, đến mức căng thẳng khiến gáy cũng đau nhức.
“Khoan đã.”
Seria, người nãy giờ lặng lẽ quan sát với vẻ bối rối, lên tiếng.
“Bây giờ sẽ thế nào?”
Ánh mắt run rẩy của cô dường như muốn nói: Ngài đã hứa sẽ giao hắn cho tôi.
“Gã vẫn là một Masaka mạnh mẽ, tiểu thư Seria. Nếu đưa gã đi trong tình trạng này, cô sẽ không thể khống chế nổi đâu. Khi tỉnh lại, gã sẽ tự phá xiềng và bỏ trốn. Tất nhiên, để lại xác của cô phía sau.”
Chellos giải thích bằng giọng điệu mang phần bắt buộc.
“Vậy nên trước khi giao Philip cho tiểu thư, chúng tôi cần tiến hành một ‘thủ thuật’ thích hợp.”
“‘Thủ thuật’ đó là gì?”
Chellos im lặng một thoáng. Rồi thay vì trả lời, hắn tránh ánh mắt cô và hỏi lại:
“Không phải chính tiểu thư đã nói, chỉ cần giữ lại hơi thở cho hắn là đủ sao?”
Câu hỏi ấy gần như là lời giải đáp. Philip sẽ bị thả về trong tình trạng ít nhất là liệt nửa người, hoặc thậm chí tệ hơn.
Không còn cách nào khác. Họ không phải những kẻ anh hùng đạo đức.
Xét đến việc thông thường đầu của kẻ bại trận sẽ bị chặt không thương tiếc, thì việc giữ mạng cho Philip theo yêu cầu của Seria đã là mức nhân từ cuối cùng.
Nhưng Seria sẽ chấp nhận kết cục ấy thế nào vẫn là điều khó đoán. Có người phụ nữ nào lại mong muốn một người đàn ông thậm chí không còn dùng được tay chân cho ra hồn? Trừ khi cô ta đã điên…
“Được.”
“Gì cơ?”
Chellos gần như nghi ngờ chính thính giác của mình trước câu trả lời bình thản ấy. Nhưng ý của Seria hoàn toàn không thay đổi.
“Ngài đùa sao? Như thế còn tốt hơn cả mong đợi.”
Một Philip Altsowaz không bao giờ có thể rời bỏ cô nữa. Hoàn hảo đến mức khiến cô rùng mình.
Seria mỉm cười trong cơn hưng phấn.
Ầm ầm.
Mặt đất rung chuyển khi một bức tường khổng lồ trồi lên, đâm thẳng vào nền trời. Bức tường ấy nối liền với bản thành Hoàng cung, được xây theo dạng bậc thang để dễ leo.
Đích đến là tòa tháp cao nhất của bản thành. Nơi đó nằm ngoài phạm vi lá chắn Blocshil, là cứ điểm duy nhất có thể đột kích.
“Ngay bây giờ, nhanh!”
Erich hét lên, dồn toàn bộ sức lực để dựng bức tường. Các mạch máu trên trán hắn nổi lên như sắp vỡ vì lượng sức mạnh khổng lồ phải giải phóng cùng lúc.
Thời gian duy trì chỉ vỏn vẹn năm phút.
“Tiến công.”
Varkan giơ một tay ra hiệu.
Các thuộc hạ mang theo những chiếc thang lớn, đồng loạt trèo lên bức tường. Rồi họ đặt thang nghiêng vào tường thành dưới chân tháp của bản thành.
“Kẻ địch bắt đầu tấn công!”
“Bằng mọi giá phải chặn chúng lại!!”
Cận vệ Hoàng cung thấy vậy cũng không chịu ngồi yên. Họ cố gắng đẩy thang ra, và trên tường thành, một cơn mưa tên bắt đầu trút xuống.
“Á!”
Vài thuộc hạ của Varkan trúng tên và rơi xuống yếu ớt. Một vài người trong số họ đã thành công leo lên đỉnh tháp, nhưng số lượng quá ít ỏi nên đã bị đẩy lùi lại.
Không chỉ có vậy.
Xẹt xẹt—
Bỗng nhiên, tia lửa xanh bắn tung tóe trên thang, những người lính run rẩy không kịp kêu lên một tiếng. Rồi họ đổ xuống phía dưới như những bù nhìn rơm.
“Lâu rồi không gặp, Varkan Ha Mash!”
Một người đàn ông tóc xanh oai vệ xuất hiện trên tường thành và hét lên. Varkan ngước nhìn gã với ánh mắt thờ ơ và lẩm bẩm.
“Là Orca.”
Orca Ha Mash là một trong những thuộc hạ của Philip, sở hữu năng lực sét. Đặc biệt, gã rất hợp với Blocshil; nếu Orca truyền điện vào lá chắn do Blocshil tạo ra, cả tấn công và phòng thủ đều có thể thực hiện.
“Dám nhìn xuống ta ư.”
Varkan cười lạnh lùng. Bên cạnh, Pessuss nói:
“Để tôi kéo gã xuống.”
“Được. Dọn dẹp phía trên trước, rồi mới đưa thuộc hạ lên thì tốt hơn.”
Varkan vui vẻ gật đầu và khuyên nhủ. Kẻ địch cũng đang liều mạng bảo vệ tường thành, nên nếu không quét sạch cứ điểm trên đỉnh tháp, quân ta sẽ không thể leo lên được.
Thời gian Erich có thể cầm cự không còn nhiều. Đây là lúc cần quyết đoán nhanh chóng.
“Thật ra ta rất muốn tự mình làm.”
“Ngài định ra tay sao?”
Pessuss đang định ra tay thì khựng lại hỏi. Varkan lắc đầu với vẻ tiếc nuối.
“Ta thì không được.”
“Vì là thang sắt nên sẽ không cháy đâu.”
“Nhưng nó sẽ bị nung nóng. Đến mức không thể chạm tay không vào.”
Pessuss muộn màng ‘à’ lên một tiếng. Các Masaka thường hay quên mất cơ thể con người yếu ớt đến mức nào.
“Vậy thì cứ theo kế hoạch, để tôi.”
Pessuss giơ tay ra lệnh cho thuộc hạ rút lui. Và bắt đầu đưa những con búp bê của mình lên chiếc thang trống.
Đó quả là một quyết định khá hợp lý.
Những con búp bê của hắn không hề nao núng dù bị vài mũi tên ghim vào người. Đương nhiên, chúng cũng không bị ảnh hưởng bởi dòng điện chạy trên thang sắt.
“Khốn kiếp!”
Orca, nhìn xuống cảnh tượng này từ trên tường thành, nghiến răng ken két. Đôi mắt gã tràn đầy độc khí lóe sáng, và dòng điện chạy trên thang trở nên mạnh hơn một bậc.
Tia lửa điện tóe lên dữ dội, chiếc thang bỗng chốc bốc cháy.
“Thật là.”
Pessuss cau mày khi chứng kiến cảnh đó. Những con búp bê bằng gỗ của hắn rất sợ lửa, nên chúng rơi lả tả khỏi thang.
Con đường lại bị chặn. Quả nhiên, Masaka Cận vệ Hoàng cung có tài năng thiên bẩm về phòng thủ.
“Cũng ra trò đấy.”
Varkan nhe hàm răng trắng ra cười. Các thuộc hạ của hắn run rẩy, nhận thấy Varkan đang vô cùng khó chịu.
“Ta sẽ giải quyết chỗ này.”
Quả nhiên, Varkan đích thân ra tay.
“Phát găng tay cho thuộc hạ, Pessuss. Để chúng có thể lập tức nắm lấy thang và trèo lên.”
“Rõ.”
Pessuss cúi đầu và nhanh chóng rút khỏi bãi chiến. Từng hợp tác với Varkan nhiều lần, hắn biết rõ khi nào nên tham gia và khi nào nên rút lui.
‘Chắc là không chết êm đềm được rồi.’
Ngay từ đầu, Varkan rất thích chiến đấu. Chẳng qua là hắn đang tự kiềm chế để không phóng hỏa mà thôi.
Nhưng Orca vừa tử tế phá hỏng công sức kiềm chế đó của hắn. Nhờ vậy, Varkan cũng không cần phải nhẫn nhịn nữa.
“Dám chơi đùa với lửa trước mặt ta sao?”
Thú vị đấy. Varkan ánh lên đôi mắt tàn khốc và ngoắc tay. Ngọn lửa trên thang bỗng bùng lên dữ dội như một cơn sóng lớn, khuếch đại thân mình.
Ngọn lửa nhanh chóng lan lên trên, bao trùm Orca một cách đe dọa, như thể muốn nuốt chửng gã. Ngọn lửa tuân theo mệnh lệnh của kẻ mạnh hơn một cách triệt để.
“Á!”
Orca đang định dùng năng lực để chống đỡ ngọn lửa đang tiến đến, liền vội rụt tay lại. Vì nếu gã truyền điện vào ngọn lửa đang cháy, một vụ nổ lớn hơn sẽ xảy ra.
Bất đắc dĩ, gã lăn lộn dưới đất một cách thảm hại trên tường thành để tránh ngọn lửa. Tuy thoát được cảnh bị nướng chín, nhưng tóc và quần áo của gã đã bị cháy xém, tan nát.
“Varkan Ha Mash, cái tên điên khùng này!!”
Bình luận gần đây