Hôn Nhân Cưỡng Đoạt Novel (Hoàn Thành) - Chương 137
Người đàn ông này có lẽ đã say lắm rồi.
Leah thoáng nghĩ vậy. Nhưng nhìn dáng vẻ hắn cười, cô thấy hắn vẫn tỉnh táo lắm. Leah trừng mắt nhìn Ishakan. Ishakan cười khúc khích, rồi từ một lúc nào đó, hắn chỉ im lặng nhìn Leah.
“…”
Miệng cô hơi khô. Mỗi khi hắn như vậy, Leah lại yếu lòng. Mỗi khi hắn nhìn cô với ánh mắt chất chứa bao cảm xúc tĩnh lặng…
Leah khẽ quay mặt đi. Một vệt sáng lẻ loi xuyên qua khu rừng tối, đặc biệt nổi bật, bao phủ xung quanh Leah một màu trắng xóa. Khác với Leah trắng tinh, Ishakan đứng ở ranh giới giữa bóng tối và ánh sáng. Cô không thích hắn bị bóng tối che khuất một nửa, nên cô kéo hắn vào trong ánh sáng.
Ishakan mỉm cười trước cái chạm của Leah. Nhìn Leah rạng rỡ dưới ánh mặt trời, hắn hành động như một chàng trai trẻ đang yêu. Hắn ôm cô như thể yêu đến chết đi được, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi cô những nụ hôn mềm mại, khẽ chạm rồi lại rời đi, tràn đầy yêu thương.
Ishakan thì thầm, đối xử với cô như thể cô là sinh vật quý giá và đẹp đẽ nhất thế gian:
“Từ nãy đến giờ ta đã muốn hôn em rồi.”
“…Từ bao giờ ạ?”
“Từ khi em nói với tên đó rằng em không yêu hắn.”
Ishakan không phải con người. Hắn là một Kurkan mang dòng máu dã thú. Hắn chỉ giả vờ kiên nhẫn để ở bên Leah, nhưng bản chất hắn là một sinh vật coi trọng bản năng hơn lý trí.
Chỉ vài lời nói đơn giản không thể làm anh thỏa mãn. Ishakan muốn xác nhận theo cách của riêng mình. Liệu hắn đã hoàn toàn chiếm được trái tim Leah sau khi đẩy lùi tên trộm đó chưa.
Nhưng dù biết Ishakan muốn gì, cô vẫn thấy xấu hổ. Làm tình ở bên ngoài đã là chuyện kinh khủng rồi, đằng này lại còn giữa ban ngày sáng trưng thế này. Kể từ khi gặp người đàn ông này, cô dường như đã làm quá nhiều điều mà cô chưa từng tưởng tượng. Leah khẽ chuyển sang chuyện khác:
“Những người Gypsy được giải thoát khỏi hoàng cung…”
“Morga sẽ thay em nói chuyện.”
“Thế, thế còn những Kurkan khác…”
“Họ chắc đã say mèm bên hồ rồi. Đó là một bữa tiệc mừng đấy. Mừng em tìm lại được cảm xúc của mình.”
Cô không hề biết điều đó. Cứ nghĩ mình chỉ đi theo để tận hưởng chuyến dã ngoại, hóa ra lại có lý do như vậy. Leah ngơ ngác gật đầu trước sự thật mới mẻ đó, Ishakan nói:
“Còn gì nữa không?”
Hắn gật đầu như muốn nói nếu cô còn muốn hỏi gì thì hãy hỏi nhanh lên. Leah vội vàng suy nghĩ nhưng không còn gì để hỏi nữa.
Ishakan từ từ đẩy vai Leah ra sau. Bị lực đẩy dịu dàng nhưng kiên quyết ấy, cô lùi lại từng bước cho đến khi lưng chạm vào thân cây. Khi ngẩng lên, đôi mắt tròn xoe như chú thỏ nhỏ của cô chạm phải ánh nhìn chăm chú của hắn.
“Leah.”
Hắn khẽ gọi tên cô. Ngay khoảnh khắc Leah nhận ra sự bất an mơ hồ ẩn hiện trong đôi mắt vàng kia, toàn thân cô bỗng chùng xuống. Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ dang tay ôm lấy hắn. Xấu hổ thì có gì quan trọng đâu? Nếu có thể xoa dịu nỗi bất an trong lòng người đàn ông mình yêu, cô nghĩ mình còn có thể làm những điều đáng xấu hổ hơn gấp bội.
Đón nhận vòng tay ấy như một sự cho phép ngầm, Ishakan quỳ một gối xuống trước mặt cô. Leah nín thở. Trong ánh sáng mờ ảo, dáng vẻ hắn ngẩng lên nhìn cô tựa như một hiệp sĩ đang cử hành lời thề vĩnh hằng.
Khóe môi hắn cong lên thành một nụ cười khẽ, rồi Ishakan cất lời:
“Đây là lần đầu tiên ta quỳ gối trước mặt ai đó kể từ khi trưởng thành.”
Tất nhiên, hành động tiếp theo hoàn toàn không giống một hiệp sĩ. Hắn vén váy cô lên và vùi mặt vào trong. Chiếc váy ngủ mỏng manh phồng lên. Dáng vẻ nhấp nhô thật dâm đãng, Leah giật mình vén váy lên.
Nhưng dù có vén váy lên cũng chẳng khác gì mấy. Ngược lại, hình ảnh Ishakan lộ rõ ra lại càng thêm gợi cảm. Cô đang phân vân có nên che lại không thì hành động tiếp theo của hắn khiến Leah cứng đờ, tay vẫn nắm chặt vạt váy.
Hắn cắn nhẹ vào đùi trong của cô, rồi bất ngờ cắn vào chiếc quần lót bằng răng. Hắn liếm nhẹ trên lớp vải mỏng của quần lót rồi giật mạnh.
Chiếc quần lót bị xé toạc bởi những chiếc răng nanh sắc nhọn. Leah nín thở khi chứng kiến cảnh tượng mảnh vải rơi xuống.
“…!”
Hắn áp môi vào nơi ấy của cô rồi dùng tay banh ra, để lộ rõ nơi đó đang ẩn mình, rồi liếm. Hành động liếm một cách dứt khoát như thể đó là của hắn ngay từ đầu thật táo bạo.
Leah nhón gót chân lên trước cảm giác ngứa ngáy và râm ran. Bắp chân và đùi căng cứng run rẩy. Khi chiếc lưỡi đang trêu chọc nơi đó luồn sâu vào khe hở, Leah rên rỉ the thé và vặn vẹo cơ thể.
“A-a, Ishakan…!”
Đôi chân đang cố gắng đứng vững bỗng chùng xuống, cô suýt ngã quỵ, nhưng Ishakan đã dùng bàn tay to lớn của mình giữ chặt lấy cô. Một cảm giác ngứa ngáy không thể chịu nổi ập đến, như thể lông vũ đang nhẹ nhàng vuốt ve làn da. Leah không biết phải làm sao trước khoái cảm không thể cưỡng lại, chỉ lắc đầu.
“A, a-a…”
Hắn thoa chất lỏng dính từ âm đạo lên nơi đó rồi cắn. Nơi ấy sưng cứng bị răng cứng nghiền nát.
Leah uốn cong lưng. Vạt váy đang nắm chặt đến trắng bệch đầu ngón tay bỗng tuột xuống. Ishakan vồ lấy vạt áo rơi xuống và bám chặt vào phía dưới.
Leah cố gắng đẩy vai anh ra bằng tay, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích. Cô đành bất động, bị hắn giữ chặt và đắm chìm trong khoái cảm.
Có lẽ là do căng thẳng vì ở bên ngoài chăng. Cảm giác dâng trào nhanh chóng và mãnh liệt đến kinh ngạc. Cô tưởng chừng như sẽ đạt cực khoái ngay lập tức, nhưng Ishakan đã khéo léo điều chỉnh chuyển động của mình.
Hắn dường như thúc đẩy nhanh chóng để cô đạt cực khoái ngay lập tức, nhưng khi cô đã hoàn toàn hưng phấn, hắn lại hơi lùi lại và hành động nhẹ nhàng. Sau nhiều lần cô đạt đến bờ vực nhưng lại không thể, Leah không thể giữ được tỉnh táo. Cô hoàn toàn quên mất mình đang ở trong rừng giữa ban ngày, bám lấy hắn và dang rộng chân.
Chỉ một chút nữa thôi…
Cô vặn vẹo eo một cách sốt ruột, mong lưỡi hắn có thể luồn sâu hơn vào những ngóc ngách khuất kín, để cô có thể đạt đến đỉnh điểm của khoái cảm.
“Ư, ứ hự, haa…”
Lần này, cô thực sự nghĩ mình sẽ đạt cực khoái, nên vô thức áp chặt phần dưới vào miệng hắn. Bỗng nhiên, một cảm giác lạnh buốt ập đến. Ishakan đã rời môi. Khi không khí chạm vào làn da ẩm ướt, phần dưới của cô run rẩy.
Cô cảm thấy sốt ruột. Chỉ một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi là cô sẽ đạt cực khoái, nhưng khoảnh khắc cuối cùng lại không được lấp đầy, khiến cô không thể đạt được.
Cơ thể cô đã trở nên cực kỳ nhạy cảm, đến mức chỉ một làn gió lướt qua khu rừng cũng khiến cô rên rỉ. Leah thở hổn hển nhìn Ishakan. Cô cầu xin hắn bằng ánh mắt khẩn thiết, như muốn nói “làm ơn làm gì đó đi”.
“Ishakan, nhanh lên…”
Hắn liếm đôi môi ướt át, bóng bẩy rồi thô bạo nới lỏng dây lưng. Và rồi, hắn đặt tay dưới đùi Leah và bế bổng cô lên. Leah, thân thể lơ lửng trong không trung, giật mình vòng tay ôm lấy cổ Ishakan. Ngay khoảnh khắc cô vội vàng ôm chặt hắn, một thứ gì đó thô ráp chợt lướt vào bên dưới.
Những vì sao lấp lánh trước mắt cô. Khoái cảm dồn nén bỗng chốc bùng nổ. Leah co rúm người run rẩy. Cô không thể thốt ra tiếng rên rỉ, chỉ có những hơi thở đứt quãng thoát ra từ đôi môi khẽ hé mở.
Cực khoái đến bất ngờ khiến cô mất hết lý trí. Cô không biết phải làm sao trước khoái cảm mãnh liệt như vỡ vụn, chỉ biết cào cấu vai và xương bả vai của Ishakan bằng móng tay.
Khi nước bọt chảy ra từ đôi môi hé mở, Ishakan liếm cằm cô và đẩy lưỡi vào miệng cô. Leah mút lưỡi hắn và rên rỉ muộn màng như nức nở.
Thành âm đạo ẩm ướt co bóp mạnh mẽ, siết chặt rồi thả lỏng thứ đó. Nếu có răng, nó hẳn đã cắn xé nát tươm, nhai nghiến một cách triệt để.
“Haa…”
Ishakan rên rỉ một cách thỏa mãn và cọ mặt vào cổ Leah. Rồi hắn dùng tay kéo phần trên của chiếc váy ngủ xuống. Chiếc váy ngủ với đường viền cổ rộng trượt xuống một cách lệch lạc, để lộ một bên vai và ngực. Bộ ngực trắng mềm mại rung lên, để lộ nhũ hoa hồng hào đang cương cứng.
Dưới ánh sáng rực rỡ, cảnh tượng đó khiến Leah cũng cảm thấy gợi dục, mặt cô đỏ bừng. Và khi bàn tay to lớn của Ishakan bao phủ lấy ngực cô, cô càng thêm xấu hổ. Hắn véo và vặn nhũ hoa bằng ngón tay rồi yêu cầu:
“Nhìn ta này.”
Leah thở dồn dập, phải gắng lắm mới nhìn rõ được gương mặt Ishakan. Ánh mắt họ chạm nhau, ngọn lửa rực cháy trong mắt hắn như cuốn lấy toàn bộ con người cô. Không kìm được nữa, Leah chủ động tìm đến môi hắn.
Ishakan khẽ nheo mắt, để mặc cô chiếm lấy hơi thở của mình. Trong vòng tay rắn chắc ấy, Leah run rẩy nhưng vẫn mãnh liệt hơn bao giờ hết, khẽ nghiêng đầu, táo bạo đáp lại nụ hôn theo cách hắn từng làm với cô.
“Ishakan…”
Hắn không đáp, chỉ lặng lẽ dõi nhìn. Leah siết chặt vòng tay, đôi mắt ngập tràn ánh sáng vàng rực ấy, và cẩn trọng thốt lên:
“Em yêu chàng.”
Ishakan khẽ nhắm mắt, rồi lại mở ra. Giọng hắn trầm xuống, nặng như một lời thú nhận kìm nén từ lâu:
“Ta biết. Ta vẫn luôn biết, nhưng…”
Hắn ngừng lại, nhìn Leah thật lâu. Rồi khẽ thì thầm, gần như van nài:
“Nói nữa đi, Leah.”
Hắn cúi xuống, trán khẽ chạm trán cô. Hàng mi dài rủ xuống chạm vào má, hơi thở hòa quyện. Khi ánh mắt họ gặp nhau lần nữa, hắn để môi mình lướt qua môi cô, giọng run khẩn thiết:
“Cứ nói đi… cứ nói mãi đi…”
Bình luận gần đây