Nữ Phụ Muốn Chạy Trốn Khỏi Gã Nam Chính Ám Ảnh Novel - Chương 25
Ngặt nỗi, Myrtha lại là người hầu ở tầng 4.
Điều đó đồng nghĩa với việc kẻ đó biết rõ tôi chỉ là một Fero giả mạo.
“Rốt cuộc là kẻ đó đã tiết lộ cho ai chứ…”
Vấn đề không chỉ nằm ở việc thông tin bị rò rỉ cho ai. Một kẻ biết rõ cái giá phải trả khi vi phạm quy tắc mà vẫn dám khua môi múa mép, thường là vì kẻ đó đã tìm được một chỗ dựa vững chắc.
Và trước ngọn lửa của tộc Argenta, chỉ có hai gia tộc đủ sức bảo vệ cho Myrtha: Tộc Gió Cartiel, hoặc tộc Nước Aloze.
Dù là bên nào đi chăng nữa, một khi bí mật về tôi bị bại lộ, mọi chuyện sẽ chấm dứt.
“Đuổi theo ngay lập tức. Có thể xác định được vị trí… không?”
Bản hợp đồng đâu có gắn thiết bị định vị GPS, việc này xem ra quá sức. Thế nhưng, câu trả lời lại hiện ra một cách bất ngờ.
“Theo báo cáo từ đội Hình Bóng, mục tiêu được nhìn thấy lần cuối khi đang tiến về khu vực biên giới phía Bắc ạ.”
“Phía Bắc sao?”
Nhờ xem bản đồ nhiều lần nên tôi nắm rất rõ. Phía Bắc của Argenta chính là—
“—Cartiel?”
Trước lời của tôi, hầu gái cúi đầu xác nhận. Gương mặt Fielle cũng đanh lại đầy nghiêm trọng. Bản hợp đồng sẽ bùng cháy nếu có bất kỳ thông tin nào về Argenta bị tiết lộ cho người ngoài. Chẳng lẽ kẻ đó đã khui ra bí mật với người của Cartiel rồi sao?
Ngẫm lại tấm bản đồ một lần nữa, tôi chợt thấy có điều gì đó kỳ lạ.
“…Nhưng giữa Cartiel và Argenta bị ngăn cách bởi dãy núi mà. Tại sao kẻ đó lại chọn hướng đó, không sợ Argenta phóng hỏa thiêu rụi cả dãy núi sao?”
Không, không nhất thiết phải đi đường bộ.
“…Đường biển.”
“Phu nhân?”
Fielle nhìn tôi trân trân. Tôi vội vàng quay sang cô ấy:
“Biển Vô Tận khi không có quái vật thì cũng chỉ là biển thôi đúng không? Đương nhiên là thuyền có thể qua lại. Hơn nữa, nếu có người của tộc Cartiel có khả năng điều khiển gió đi cùng thì sao?”
Tốc độ của họ sẽ nhanh hơn đường bộ gấp nhiều lần.
“Kẻ đó định tẩu thoát bằng đường biển. Mau hạ thủy một con thuyền ở bờ biển gần nhất ngay!”
Đôi mắt Fielle mở to kinh ngạc:
“…Chắc chắn nếu có sự đồng hành của tộc Cartiel thì điều đó là khả thi, nhưng nếu đúng là vậy, con thuyền đó sẽ lao đi với tốc độ kinh khủng. Nếu chúng ta xuất phát bây giờ thì không tài nào đuổi kịp đâu ạ.”
“Không, chúng ta làm được,” tôi khẳng định chắc nịch. “Dẫu sao thì đó cũng là trên mặt nước.”
Sau lần đứng trước biển hôm nọ, tôi đã có thêm tự tin. Ít nhất là trên mặt nước, tôi đủ sức để đối đầu với tộc Cartiel. Bởi lẽ, nước hoàn toàn là lãnh địa của tộc Aloze.
Nghe tôi nói vậy, đôi mắt Fielle lại càng mở to hơn nữa.
***
Vào lúc Croix chuẩn bị xuất trận.
Sự hỗn loạn do lũ quái vật gây ra tại Khu vực 1 đã nhanh chóng được dẹp yên nhờ sự xuất hiện của Diello. May mắn thay, trong số chúng không có con quái vật pháp sư có khả năng điều khiển nước như lần trước.
“Cảm ơn ngài, thưa Gia chủ.”
Amos, chỉ huy tại hiện trường, cúi đầu hành lễ. Thực chất, ông ta đang khá bàng hoàng. Dù đã báo cáo về việc quái vật biển tấn công, nhưng ông ta không ngờ đích thân Gia chủ lại tới đây. Vốn dĩ đây không phải là một vụ hỗn loạn cần đến sự ra tay của ngài.
Thế nhưng, Diello đã sẵn lòng tham chiến. Dù anh lấy một lý do nghe có vẻ vô lý là “để vận động gân cốt”, nhưng sự thật lại hoàn toàn khác.
Biển.
Thật nực cười khi chính anh lại muốn nhìn thấy biển. Không, đúng hơn là anh muốn nhìn thấy Croix. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ hào hứng của cô khi nghĩ đến chuyện rời khỏi dinh thự, tâm trạng anh lại trở nên vặn vẹo. Nói cách khác, đây chỉ là một cách để anh giải tỏa cơn giận vô cớ mà thôi.
‘Tôi xin trịnh trọng từ chối. Mục tiêu của tôi là một cuộc sống về già thanh bình.’
Ngay khi giọng nói dứt khoát ấy lại văng vẳng bên tai khiến Diello nhướng mày thì…
“—A.”
Anh cảm thấy một cơn đau như bị thiêu đốt ở đầu ngón tay. Đó chính là vết thương anh đã rạch để lấy máu ký vào bản hợp đồng của Myrtha.
Vụt!
Một ngọn lửa xanh thẫm bùng lên tại đó. Đó là ngọn lửa trừng phạt, chỉ rực cháy khi đối phương vi phạm khế ước.
Myrtha.
Nhắc đến cái tên đó, Diello nở một nụ cười lạnh. Cuối cùng thì kẻ đó cũng đã hành động.
“Vị trí báo cáo gần nhất của Myrtha là ở đâu?”
Trước câu hỏi của anh, Casillas, Phó kỵ sĩ đoàn trưởng của Argenta đứng bên cạnh, lập tức đáp lời:
“Là ở bờ biển phía Bắc ạ.”
Đúng như dự đoán, chắc chắn kẻ đó đang định đào tẩu sang Cartiel. Ngoài Myrtha ra, cũng có không ít kẻ đang nung nấu ý định chuyển sang phe Cartiel. Diello và các mật báo viên dưới quyền Trưởng ban Thông tin Rick đã nắm rõ điều đó từ lâu.
Nhưng anh đã để mặc chúng. Những kẻ phản bội sẽ tự lộ diện khi bắt đầu di chuyển từng tên một, nên không cần thiết phải đuổi theo ngay từ đầu. Chỉ cần giăng sẵn lưới, đợi đến khi chúng định chạm tay vào Cartiel thì bóp nát là xong.
“Đúng là thời điểm tuyệt vời.”
Một đối tượng hoàn hảo để trút giận đã xuất hiện. Đây quả là điều bất hạnh cho Myrtha. Theo lẽ thường, kẻ đó sẽ bị đưa về dinh thự Argenta và xử lý theo đúng quy trình, nhưng giờ đây có vẻ kẻ đó sẽ bị Gia chủ tự tay hành quyết ngay lập tức mà không kịp buông lời bào chữa nào.
“Ta sẽ đích thân đi.”
Diello bước đi. Tộc Cartiel chắc chắn sẽ giữ bí mật về việc lôi kéo người từ Argenta. Dù anh có bắt quả tang họ đi cùng Myrtha, họ cũng sẽ giả vờ như không biết và sẵn sàng “cắt đuôi” ngay lập tức. Nếu thẩm vấn tên kỵ sĩ Cartiel bị bắt đó, anh sẽ moi ra được thông tin về những kẻ khác cũng đang có ý định phản bội.
“Cartiel sao…”
Anh nhìn về phía dãy núi xa xăm. Dãy núi Kaltain, ranh giới giữa Cartiel và Argenta. Một kẻ đào tẩu thông thường sẽ muốn ẩn mình vào núi, nhưng Myrtha sẽ không làm thế, trừ phi kẻ đó muốn trở thành một tảng thịt nướng. Bởi nếu chọn đường núi khi phía trước là tộc Gió Cartiel và phía sau là tộc Lửa Argenta, dãy núi chắc chắn sẽ biến thành biển lửa.
Vậy thì chỉ còn một đáp án duy nhất.
“Biển.”
Hơn nữa, vùng biển phía Bắc vừa trải qua một đợt tấn công lớn của quái vật, nên hiện tại số lượng quái vật ở đó sẽ rất ít.
“Dẫu sao thì để xuyên qua vùng biển của Cartiel cũng phải mất một khoảng thời gian.”
Diello ra hiệu. Những vòng xoáy bao quanh vùng biển Cartiel chính là bức tường gió, cũng là nguyên nhân khiến quái vật Biển Vô Tận tràn về phía Argenta. Để vượt qua bức tường đó, ngay cả khi có người tộc Cartiel đi cùng, họ cũng sẽ mất không ít thời gian. Anh chỉ cần đến và xử lý trong khoảng thời gian đó là đủ.
“Thưa Gia chủ, lực lượng truy bắt đã xuất phát rồi ạ.”
“Ta biết.”
Diello đáp gọn lời của Phó kỵ sĩ đoàn trưởng Casillas: “Chuẩn bị thuyền đi.”
Nếu bắt đầu truy đuổi từ đây, anh có thể bắt kịp trong nháy mắt. Khóe môi Diello khẽ nhếch lên thành một đường cong đầy ẩn ý. Thế nhưng, sự thong dong đó không kéo dài được bao lâu. Chẳng mấy chốc, anh sẽ phải đối mặt với một tình huống không ngờ tới… không, đúng hơn là một nhân vật không ngờ tới.
***
— Rào rào…
Việc điều khiển nước quả nhiên không hề khó khăn. Khi đứng trên mặt biển, sự tự tin trong tôi lại dâng cao. Liệu có thật sự là khả năng điều khiển nước của Croix yếu đến vậy không? Hay vì nữ chính của nguyên tác chỉ là một hầu gái nên cô ấy không hề biết về năng lực thực sự của Croix?
“Mấy giờ thì những vòng xoáy của Cartiel mới dịu xuống?”
Trước câu hỏi của tôi, Fielle bước đến bên cạnh:
“Theo báo cáo về đợt xoáy nước xảy ra hai ngày trước, ít nhất là không phải trong ngày hôm nay đâu ạ.”
Một câu trả lời nhanh chóng như thể cô ấy đã chờ đợi sẵn.
“Vậy thì chúng ta sẽ không bị muộn rồi.”
Con thuyền lao đi vun vút trên mặt nước do tôi điều khiển, nhanh như đang lướt trên mặt băng vậy. Tuy nhiên, vì mất thời gian di chuyển đường bộ đến bờ biển nên có vẻ việc bắt giữ ngay trên biển là không khả thi. Nếu tôi nhìn thấy thuyền của Myrtha, tôi có thể điều khiển nước để chặn đứng nó, nhưng tiếc là con thuyền đó vẫn chưa nằm trong tầm mắt.
“Thay vào đó, có một hòn đảo hoang thường được dùng làm nơi chờ đợi gần đây. Có lẽ chúng đang ở đó ạ,” Fielle nói.
Tôi nhìn xoáy vào mặt biển. Fielle và các mật báo viên Argenta khẳng định vòng xoáy trước biển Cartiel sẽ không biến mất trong ngày hôm nay. Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi có nhiều thời gian. Bản hợp đồng của Myrtha đã bốc cháy, minh chứng cho việc kẻ đó đã tiết lộ thông tin về Argenta. Điều đó đồng nghĩa với việc kẻ đó đã tiếp xúc với người ngoài.
Mười mươi đó là người tộc Cartiel, và họ chắc chắn biết chính xác khi nào vòng xoáy sẽ tan biến. Vậy việc Myrtha xuất phát vào hôm nay có nghĩa là gì? Nghĩa là vòng xoáy sắp sửa biến mất.
— Rào rào rào!
Dù không muộn nhưng cũng chẳng hề thong thả. Tôi điều khiển dòng nước chảy xiết hơn nữa. Cảnh vật xung quanh lướt qua nhanh đến chóng mặt. Vì dòng nước trực tiếp nâng và đẩy con thuyền đi, nên không thể có cách nào di chuyển nhanh hơn thế này được nữa.
“Đã nhìn thấy đảo hoang rồi!”
Một lúc sau, một người tộc Argenta đang quan sát phía trước reo lên. Một bóng mờ nhạt đã hiện ra trong tầm mắt.
“Đó là…”
Nhưng khi càng tiến lại gần, tôi lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ.
Bình luận gần đây