Tình Yêu Của Ik Seob Novel (Hoàn Thành) - Chương 54
Cô bấm chuông trong lúc đầu óc còn đang nóng bừng, và cánh cửa trước mặt mở ra. Không chỉ là tiếng khóa điện tử vang lên cánh cửa thực sự được đẩy hé, và một người đàn ông hiện ra ở giữa khung cửa đang mở ấy.
Cơ thể cô như bị một lực vô hình kéo vào, cứ thế bước tới. Tiếng cửa đóng sầm lại phía sau nghe khá lớn, nhưng Minkyung chẳng còn nghe rõ gì nữa.
“Em đến nhanh thật.”
“Đi taxi, lại còn giục tài xế nữa.”
“Muốn gặp tôi đến thế sao? Hay là… cơ thể tôi?”
Anh bật cười khẽ, một nụ cười tinh quái, rồi đưa tay cởi chiếc cúc áo sơ mi đầu tiên. Ánh đèn vàng nhạt từ hành lang chiếu xiên, tạo thành những bóng đổ mềm mại theo từng đường cơ thể đang dần lộ ra.
Haa…
Đến chiếc cúc thứ tư, Minkyung khẽ thở ra, một hơi nóng như bốc lên từ sâu trong lồng ngực. Ngay lúc đó, đèn cảm ứng phía trên tắt phụt, hành lang chìm vào bóng tối mờ mịt.
Trong bóng tối ấy, anh tiếp tục cởi thêm một cúc nữa.
Tiếng giày cao gót của cô vang lên trong không gian yên ắng, từng bước, từng bước tiến gần lại. Đèn cảm ứng lại bật sáng khi cô tới gần, và trong ánh sáng vàng hắt xuống lần nữa, bàn tay cô lặng lẽ lướt vào khoảng hở nơi hàng cúc áo đang buông lơi.
Người được chạm vào là Yiseob, nhưng tiếng thở dốc lại thoát ra từ miệng Minkyung.
Suỵt, ở đây không được.
Yiseob đẩy cô ra và bước vào trong nhà. Minkyung thở hổn hển đuổi theo anh.
Khi cô theo Yiseob vào phòng ngủ, cô đã nóng bừng đến mức mắt đỏ hoe. Minkyung đưa tay lên định cởi cúc áo sơ mi của Yiseob, nhưng anh nhẹ nhàng lắc đầu. Anh hạ tay cô xuống và nhẹ nhàng nắm lấy phần dưới vai cô, đặt cô ngồi xuống giường.
“Tại sao…”
Anh im lặng nhìn Minkyung một lúc lâu, rồi khẽ lùi lại. Từng bước một, anh tạo ra một khoảng cách vừa đủ giữa hai người. Khi đã đứng ở khoảng cách ấy, anh bắt đầu cởi nốt hai chiếc cúc áo còn lại.
Ánh mắt nóng bỏng của Minkyung không rời khỏi anh dù chỉ một giây.
Anh chậm rãi tháo bỏ áo sơ mi và để nó rơi xuống sàn, không một tiếng động. Rồi, không vội vàng, anh tiếp tục cởi quần.
Chỉ còn lại mảnh vải cuối cùng, anh đứng đó, tĩnh lặng, để lộ toàn bộ cơ thể căng tràn và khỏe khoắn dưới ánh đèn dịu nhẹ.
Ánh mắt anh chạm vào cô, không che giấu bất kỳ điều gì, rồi cất giọng hỏi, khẽ khàng nhưng đầy sức nặng:
“Bây giờ được chưa?”
“Chưa ạ.”
Minkyung lắc đầu, kiên quyết.
Phụt. Một tiếng cười khẽ bật ra từ môi anh. Gương mặt anh có vẻ thư thái, nhưng từng đường nét trên cơ thể lại căng cứng, như thể đang giữ lại một cơn sóng ngầm dâng trào.
Anh cởi nốt mảnh vải cuối cùng còn sót lại trên người, rồi ngước nhìn cô, nửa đùa nửa thật:
“Trưởng phòng Kang Minkyung, cảm nhận thế nào?”
Ánh mắt Minkyung chậm rãi lướt dọc theo cơ thể anh.
Từ chiếc cổ cao và bờ vai vững chãi, xuống vùng ngực mà anh từng tự tin khoe ra, rồi đến phần cơ bụng săn chắc không chút mỡ thừa, vết hõm nơi rốn, xương hông nổi lên đầy nam tính. Ánh mắt cô tiếp tục di chuyển qua cặp đùi rắn rỏi, bắp chân dài cân đối, rồi cuối cùng dừng lại nơi những đầu ngón chân.
Cô cắn chặt môi.
“Tệ lắm sao?”
Yiseob bước một bước về phía Minkyung. Đó là một cơ thể mà cô không thể rời mắt khỏi. Minkyung dán mắt vào cơ thể anh và đặt tay lên ngực mình. Mỗi khi ngón tay cô di chuyển nhanh chóng, một cúc váy lại được cởi ra. Cô lột chiếc váy và tất như một lớp vỏ rồi tiến đến gần anh.
Anh hỏi với giọng nói như đang mê man:
“Em phải nói cảm nhận về toàn cảnh chứ?”
Hoàng tử đây là người có lòng tự trọng cao, nhất định muốn nghe lời khen ngợi trực tiếp từ miệng Kang Minkyung.
“Hoàn hảo đến mức không thể tin được dù đã nhìn thấy.”
Minkyung quyết định thành thật hết mức.
“Đẹp như một bức tranh. Rất. Rất rất rất đẹp.”
Yiseob lúc này mới cười rạng rỡ.
“Tranh gì chứ. Tôi là 3D có thể chạm vào được mà.”
Anh dang tay ra và nói một cách kiêu ngạo.
“Kang Minkyung. Hãy tận hưởng vinh quang được chạm vào cơ thể đẹp hoàn hảo này đi em.”
Minkyung cười và tựa vào lòng Yiseob.
Haa, ha…
Hơi thở nóng và ẩm ướt thoát ra từ miệng cô. Mặt cô vùi vào ga trải giường. Dù cố gắng chống đỡ, cánh tay cô vẫn không còn sức lực. Bàn tay từ phía sau vươn tới, nhẹ nhàng nắm và lắc hai bầu ngực cô, rồi lại mạnh mẽ xoa bóp. Khi anh cuộn tròn núm vú đã bị mút, liếm và nhai vài lần, cơ thể cô run rẩy. Anh vòng tay qua bụng cô, ép cô nâng phần thân trên lên.
“Chống tay đi nào. Phải chống đỡ cho vững chứ.”
Thịch thịch, mỗi khi anh kéo mạnh phần thịt sưng tấy như muốn nổ tung, bụng dưới cô lại thắt lại. Minkyung càng đau khổ, động tác tay của anh càng trở nên trêu ngươi hơn. Khi cô ép ngực vào ga trải giường để anh không thể chạm vào tùy tiện, anh như chờ đợi, chuyển tay sang những nơi đó đáo hơn. Động tác tay tương tự, nhưng mức độ kích thích thì không thể so sánh được. A, aaaa, dừng lại, dừng lại. Minkyung run rẩy toàn thân và nức nở.
“Dừng lại, dừng lại.”
Cô chống tay và bò về phía trước để tránh anh, nhưng lại bị khuỵu khuỷu tay xuống vì cú sốc từ phía sau.
“Không chịu nổi sao?”
Anh hỏi, từ từ di chuyển hông.
“Không chịu nổi. Bây giờ…, bao nhiêu lần rồi.”
Minkyung dụi mặt vào ga trải giường và lắc đầu. Cô muốn hỏi anh có biết đây là lần thứ mấy rồi không.
“Hai lần?”
Không! Minkyung định trả lời, nhưng rồi cô nuốt tiếng rên rỉ “Ư-ưc” và nắm chặt ga trải giường.
“À, khi tắm sao? Cái đó không tính là một lần được. Đúng không? Còn cái lúc vừa đến thì quá vội vã. Đây mới là lần đầu tiên đúng nghĩa.”
Mọi thứ bắt đầu từ phòng tắm. Khi anh bế cô về phòng ngủ, làn nước còn vương trên da họ để lại những vệt ướt mỏng manh trên sàn gỗ.
Minkyung nhắm chặt mắt, cố ngăn ký ức vừa mãnh liệt vừa hỗn loạn cuốn lấy mình.
Khoảnh khắc anh xoay người và tìm được điểm khiến cô run rẩy từ sâu bên trong, cơ thể cô phản ứng như một bản năng. Cô cắn chặt mép ga giường, cố nuốt tiếng rên bật ra nơi cuống họng như một cách giành lại chút kiểm soát đã mất. Cô không muốn để lộ thêm điều gì nữa.
Bàn tay anh chạm lên gương mặt cô, nhẹ nhàng gạt những lọn tóc ướt đang vướng vào má. Ngón tay anh gõ khẽ vào má cô, như thể không hài lòng vì cô cứ trốn vào im lặng.
“Minkyung à.”
Bất chợt, hai tay cô bị giữ chặt và kéo ngược ra sau. Minkyung quay đầu lại, ánh mắt pha lẫn giận dỗi và bối rối hướng về phía anh người đã nâng phần thân trên cô khỏi mặt giường bằng một lực bất ngờ.
Khục. Một chuyển động gọn gàng nhưng đầy ám ảnh khiến sống lưng cô vô thức cong lên như một cánh cung.
Anh bắt đầu di chuyển chậm rãi, đều đặn trong tư thế đó mỗi chuyển động như đánh vào điểm sâu thẳm nào đó khiến cô run rẩy. Cô cắn môi thật chặt, cố ghìm lại những tiếng động tưởng chừng sắp thoát ra khỏi cổ họng.
“Quá, a… Khó chịu. Quá…”
Tiếng khóc thoát ra giữa đôi môi bị cắn chặt. Cơ thể cô ngày càng căng ra. Khi ngòi nổ khoái cảm đã thực sự bùng cháy, anh đột nhiên buông tay đang giữ cô ra. Minkyung chống tay xuống nệm, cố gắng giữ vững phần thân trên đang đổ sập và thở hổn hển.
“Khó chịu sao, dừng lại nhé?”
Khi cô không trả lời, anh không chút do dự rút người ra. Cô đang bừng cháy, nhưng đột nhiên cảm thấy mất mát, cơ thể cô run rẩy. Anh đã chứng kiến tất cả cảnh tượng đó, giật mình và nắm lấy Minkyung khi cô định quay người lại. Anh rải rác những nụ hôn trên lưng cô, nơi ướt đẫm nước và mồ hôi, rồi cắn vào vai cô. Thay vì đâm sâu vào bên trong, anh chỉ di chuyển như thể đang cọ xát bên ngoài.
Sự ma sát trơn trượt từ phía trước và phía sau khiến cô nổi da gà. Càng cố gắng kiềm chế, sự kích thích càng nhanh chóng lan ra khắp cơ thể. Minkyung cắn chặt răng vì ngứa cả tai. Ư-ư-ư, tiếng rên rỉ không ngừng thoát ra. Mà đúng rồi, cái tên chăm chỉ và gương mẫu này còn khoe là có tính kiên nhẫn cao nữa chứ.
“Minkyung à.”
Anh gọi tên cô bằng giọng quyến rũ. Mỗi khi anh ngừng di chuyển phần dưới cơ thể, ngón tay anh lại trêu chọc quanh ngực cô. Nhận ra cô đang co thắt một mình, anh tự tin hỏi:
“Em muốn tôi làm gì?”
Minkyung đẩy tiếng nói ra qua kẽ răng nghiến chặt.
“Biến đi.”
Hắt, tiếng cười bật ra từ miệng anh.
“Tôi thích em ở điểm này.”
Cánh tay rắn chắc ôm lấy bụng dưới của Minkyung và nâng cô lên cao. Cơ thể cô bị kéo ngược lại, và Minkyung, không còn chút sức lực nào, đổ sập mặt xuống sàn. Anh cũng không còn chút thư thái nào. Anh di chuyển mạnh mẽ, siết chặt mông cô như muốn vắt kiệt.
“A, a-a…”
Lần này, cô không thể che giấu tiếng thét bật ra. Hơi thở hổn hển cũng không ngừng thoát ra từ miệng anh. Khoảnh khắc chuyển động đột ngột dừng lại và đạt đến đỉnh điểm, cả hai đồng thời rên lên một tiếng dài. Anh đổ người lên lưng cô như muốn đè bẹp. Anh ôm chặt lấy ngực cô và xoay người. Cả hai nằm nghiêng, cuộn vào nhau, hít thở cùng nhịp.
“Minkyung à.”
Tiếng anh gọi tên cô như vang vọng khắp cơ thể hai người đang dính chặt vào nhau.
“Vâng.”
“Em đẹp quá. Phải làm sao đây.”
Những lời anh nói sau khi hòa quyện vào nhau ngọt ngào và dính dấp như mật. Ngọt đến mức tai dính vào, mắt dính vào. Đến mức trong khoảnh khắc đó, cô muốn trở thành một kẻ ngốc và tin vào những lời đó.
“Giám đốc cũng đẹp trai.”
Đến mức đau lòng…
“Đương nhiên rồi.”
Anh ôm Minkyung và cười. Tiếng cười như xuyên qua trái tim đang không phòng bị của cô và ghim chặt vào đó.
Bình luận gần đây